Những ngày cuối tháng sáu nắng vàng ấm áp trải đều trên khắp thôn làng. Khu mình đang ở là 1 góc nhỏ thành phố Yokohama. Nghe tên nó to vậy chứ quanh nhà toàn là ruộng đồng, rừng trúc, công viên. Trên các con đường nhỏ loanh quanh những khóm hoa cẩm tú cầu 紫陽花 đến mùa bung lụa. Không hiểu từ bao giờ mình yêu loài hoa này. Mặc dù bản thân chả phải là người lãng mạn. Không đến mức “vùi hoa dập liễu” nhưng hay được vợ “khen” là người khô khan. Loài hoa này cứ đi vào đời mình một cách bình dị và tự nhiên nhất như bản chất của nó : thân thuộc, hoang dại, rực rỡ nhưng không kém phần thanh nhã.
Cách đây đúng tròn 1 năm cũng vào mùa hoa cẩm tú cầu, là ngày mình quyết định nghỉ việc công ty cũ. Lý do là muốn tìm 1 cái gì đó khác đi, thay đổi để làm mới cách nghĩ. Mình vẫn luôn coi đó như mái nhà thân thương cùng bạn bè anh em chiến hữu đã kề vai sát cánh cả 6 năm trời. Trong số những đồng nghiệp cũ có người tốt, kẻ xấu, người giỏi nhiều – đứa bố láo không ít. Mình không bận tâm đến mấy thứ tiêu cực, những gì giữ lại được thì giữ, khó quá thì next cho cuộc sống nhẹ nhàng.
Và cũng trong những ngày thất nghiệp, cái blog này ra đời. Nó không phải là 1 phút cao hứng, vì ý định viết đã có từ rất lâu. Ngặt nỗi không đủ chữ. Chả lẽ viết cho người ta đọc mà dùng if – else – for ? Phải đến khi không có việc gì làm. Lúc đó đầu nhẹ tâng, mọi vướng bận trôi vào hư không thì câu chữ tự nhiên tìm về gõ cửa. Mình nhẩm tính số lượng sách cũng như bài blog đã đọc từ hồi sinh viên đến giờ tự dưng giật mình. Thiệt sự là ăn nhiều quá bội thực, cũng phải oẹ ra.
Ngược thời gian trở về trước 2 năm, cũng vào thời gian này có 1 kỷ niệm ngọt ngào khác muốn khoe. Dự án 1 triệu đô đầu tay, kéo dài 3 năm trời thành công tốt đẹp hơn cả mong đợi. Khách hàng tổ chức lễ cảm ơn, bác PM to nhất bên đó gập đầu và bắt tay anh em BrSE vì những cố gắng không mệt mỏi trong suốt thời gian dài. Nếu bạn đã làm cầu nối chắc sẽ hiểu được cảm giác này. Nó giống như chú nhóc ráng giải xong cả đống bài tập rồi được ba cười khen cho kẹo vậy.
Còn có 1 kỷ niệm buồn khác nữa gắn với mùa hoa này. Chả hiểu tại sao mà những ngả rẽ cuộc đời cứ xảy ra vào cuối tháng 6. Thiệt sự là như vậy. Vì nó quá buồn nên mình xin phép không chia sẻ, đã viết rồi lại xoá đi.
Quay về thực tại. Nếu bạn nào ở vùng kanagawa hay tokyo thì mình chỉ cho 1 chỗ ngắm hoa đẹp. Đó là vùng kamakura. Từ Yokohama xuống đó tầm 45p, không xa lắm. Các bạn có thể đi tàu đến ga kitakamaku ra rồi đi bộ lên đền. Hoặc đi thẳng hướng xuống ga gần biển rồi đi bộ qua. Chỗ này cũng gần bán đảo Enoshima, hải sản rất tươi ngon.
Vậy nhé, bài giới thiệu điểm ngắm hoa mà cứ viết dong dài. Rõ mệt với ông này 😀 các bạn cứ chửi mình thế chả sao huahahaaa…